TRÂN TRỌNG NHỮNG NHÂN DUYÊN KIẾP NGƯỜI

Tất cả chúng ta có mặt với nhau ở đây không phải tự nhiên mà do có nhân
duyên với nhau nhiều đời nên nay mới gặp. Có người mình chưa bao giờ
biết, nhưng vừa gặp thì thấy thân thiện, quen quen, như đã gặp ở đâu rồi.
Có người vừa mới gặp là đã thấy ghét. Đó là dấu hiệu cho thấy mình đã có
duyên với nhau từ nhiều kiếp trước, bây giờ mới gặp lại đây.
Người mình từng mang ơn thì vừa trông thấy liền cảm mến. Người đã
tạo oán thì trông thấy liền bực mình. Con người chúng ta do tạo các nhân
duyên thiện ác lẫn lộn nên sanh ra ở cõi ta bà phải kham nhẫn này.
Bạn yêu thương con cái của mình ư? Từng giờ từng khắc bạn mong rằng
mình có thể ngăn gió chắn mưa cho chúng. Vậy mà tuổi bạn đang lớn lên
từng ngày. Rồi cũng có một ngày, trước mặt các con, bạn cũng phải bỏ chúng
mà đi. Bạn chỉ có thể cùng đi với con cái chỉ có một đoạn đường!
Bạn thương yêu cha mẹ mình, hy vọng họ sống lâu trăm tuổi. Nhưng
trong lúc bạn đang rất hiếu thuận với cha mẹ, thì họ cũng sẽ rời xa trước mặt
bạn, bạn cũng chỉ có thể đi cùng cha mẹ mình duy chỉ một đoạn đường mà
thôi!
Bạn xem trọng tình nghĩa bạn bè, nhưng nếu không phải bạn bè lìa xa
bạn, thì chính bạn cũng sẽ phải lìa xa bạn bè. Bạn chỉ có thể cùng đi với bằng
hữu một đoạn đường thôi! Cũng vì chỉ có thể cùng đi với nhau một đoạn
đường, nên bạn càng thêm trân trọng quí mến những gì mình đang có.
Bởi vì chỉ có thể cùng người ta đi chỉ một đoạn đường, nên bạn cũng cần
học cách từ bỏ. Cha mẹ chỉ có thể vỗ về nuôi nấng bạn trưởng thành, nhưng
không nên kỳ vọng cha mẹ là cây gậy vĩnh viễn để có thể chống đỡ toàn bộ
cuộc đời bạn. Con cái cũng chỉ cùng liên quan huyết nhục với bạn chứ không
phải là vật phẩm phụ thuộc của bạn.

Bạn chỉ là người khách qua đường trong cuộc đời của người khác, chỉ có
thể cùng người khác đi cũng chỉ một đoạn đường đời. Điều đó chính là tính
hữu hạn mà bạn cho được người khác, vậy thì làm sao có thể mong cầu
người khác cho đi sự vô hạn được?”
Mười năm, hai mươi năm hay một trăm năm của một đời người, cũng chỉ
là một đoạn đường. Chúng ta chỉ có thể có duyên cùng đi với nhau chỉ một
đoạn nào đó thôi, đừng nhầm lẫn cố chấp, sở hữu. Khoảnh khắc hiếm hoi
nào còn duyên, có được, chúng ta nên quan tâm, cho ra hơn là nghĩ người
khác phải tuân thủ theo kiểu của mình.
Như thế, sẽ không bị nhận hiểu sai lầm, biết tôn trọng và giúp đỡ người
khác, đưa đến một cuộc sống tích cực, vui tươi. Trân trọng Nhân Duyên
chính là Sống không làm khổ mình và người…!
Tiếng Lòng
Namo Buddhaya

Advertisement